Chàng trai tuổi 17 và hành trình tìm kiếm đam mê

Tôi 17, đầy mộng mơ và hoài bão, đã đến với chứng khoán như thế nào?

DNSE Blog

Chàng trai tuổi 17, chênh vênh trên những lựa chọn của bản thân, chập chững đi tìm niềm đam mê của chính mình với bộ môn hóa học, với những khát khao và hi vọng về một tương lai phát triển nền nông nghiệp nước nhà.

Để rồi khi vào đội tuyển quốc gia, chàng trai ấy lại nhận ra thứ bản thân thực sự thích là tài chính, là cách mà tiền hoạt động, là sự vận hành của các doanh nghiệp dựa trên niềm tin cổ đông, là những giá trị tiềm tàng vô hình đằng sau một tấm cổ phiếu.

Thời gian trôi đi, câu chuyện về chàng trai đó bắt đầu.

Tháng giêng

Sau khi hoàn thành kì thi học sinh giỏi quốc gia, tôi như trút bỏ hết những gánh nặng về tương lai, về kết quả. Trong đầu thật vô định, loại cảm giác mà chỉ những người đang chán chường mới hiểu.

Tôi không buồn vì kết quả bài thi. Tôi buồn vì sự tẻ nhạt khi không có gì để làm. Cảm giác trống rỗng xâm chiếm trong con người tôi, khi mà môn học tôi nghĩ là đam mê cả đời của bản thân, lại không phải giấc mộng đẹp như tôi tưởng tượng.

Tôi thực sự nhận ra mình không hợp với nó, cũng như những mộng tưởng về tương lai thực chất chỉ là sự “thêu hoa dệt bướm“ trong tiềm thức, hướng tôi đến một con người không phải là chính mình, gây ra mâu thuẫn chồng chất trong tâm trí và cơ thể tôi.

Tháng 2

Tôi lao đầu vào đọc sách. Tôi đọc tất cả mọi thể loại mà tôi cảm thấy hứng thú dù chỉ một chút, với hy vọng bớt đi một phần buồn chán. Tôi cũng đọc trong tâm thức le lói hy vọng rằng, biết đâu mình sẽ tìm được niềm đam mê thực sự, với một công việc mà bản thân muốn gắn bó cả đời.

Chính nhờ đọc sách mà tư duy về cuộc sống của tôi thay đổi rất nhiều. Trước đây, tôi luôn nghĩ rằng chỉ cần làm đúng công việc mà mình đam mê là có thể trở nên thành công. Nhưng không, thực tế xã hội phũ phàng hơn nhiều.

Có những người sống đúng với đam mê như họa sĩ người Hà Lan Vincent Van Gogh, để rồi cũng mất đi trong nghèo khổ với một cuộc đời bi kịch. Hay đơn cử nhà văn Vũ Trọng Phụng, với tư duy đi trước thời đại khiến nhiều người phải nể phục cũng như cách nhìn đời của sâu sắc qua hàng loạt tác phẩm kinh điển cho đến ngày nay, cũng sống một cuộc sống khổ ải và nghèo đói.

Khi nhận ra điều đó, tôi ý thức rõ ràng rằng, để có thể sống một cuộc đời hạnh phúc và tự do, chí ít phải đủ đầy về tài chính. Nào ai có thể sống hết mình với những đam mê, khi bên cạnh bộn bề nỗi lo cơm áo gạo tiền.

Tháng 3

Tôi bắt đầu tìm hiểu về tài chính. Tôi tự đặt ra cho bản thân một câu hỏi: Muốn tự do tài chính thì phải làm gì?

Đối với lứa tuổi học sinh mà nói, tiền bạc luôn là vấn đề bị xem nhẹ. Trẻ tuổi, ăn và học ở trường là hai thứ được đặt lên hàng đầu dưới góc nhìn của đa số mọi người, bất kể độ tuổi.

Tôi không phán xét và cũng không có quyền phán xét vì đó là quyền tự do suy nghĩ của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, đối với tôi, tài chính là một lĩnh vực quan trọng không thể bỏ qua đối với những người trẻ, bởi nó phản ánh sự vận hành của thế giới cũng như của chính bản thân mỗi người.

Cũng vì vậy, tôi mon men lên mạng đọc sách và theo dõi các youtuber về tài chính. Tôi nghĩ nhờ đó mà tư duy tài chính của tôi ngày một hoàn thiện. Dù không phải phiên bản hoàn hảo nhất, nhưng chắc chắn là phiên bản tốt nhất so với tôi ngày hôm qua.

Tháng 4

Tôi bắt đầu tìm hiểu về chứng khoán. Có rất nhiều lý do để một người biết về chứng khoán, còn đối với riêng tôi, đó là cả một hành trình tích lũy kiến thức để trả lời cho câu hỏi “Muốn tự do tài chính thì phải làm gì?”.

Trước khi tham gia vào thị trường, tôi vẫn nhớ đã đọc cuốn “The new trading for a living” của tác giả Alexander Elder trong ròng rã 3 tháng. Thật sự mà nói thì đây là thời gian lâu nhất để tôi đọc trọn vẹn một cuốn sách.

Nhưng dù là như vậy, đầu tư vào thị trường chứng khoán giống như khi bạn bước chân vào đời, kiến thức ở trường chẳng qua chỉ đủ để bạn biết bạn đang làm gì mà thôi.

Tôi không phủ nhận những kiến thức trong sách vì theo quan điểm của tôi, nếu coi thị trường chứng khoán là một cái cây, thì quả ngọt chính là lợi nhuận. Quả sâu, teo tóp chính là thua lỗ.

Một bộ rễ vững chắc và cắm sâu vào đất không gì khác chính là nền tảng kiến thức căn bản, điều ta có thể dễ dàng học được từ việc đọc sách, thay vì các trường lớp hay bất kỳ một khóa học đầu tư đầy rẫy trên mạng nào.

Còn về thực chiến và áp dụng, tôi coi đó là thân cây. Thân cây muốn cứng cáp thì chỉ có cách rèn luyện đúng theo kỷ luật của bản thân. Thời gian chính là nước để nuôi cây, không cần tưới quá nhiều một lần mà quan trọng là phải đều đặn.

Cứ như vậy, tôi coi việc đầu tư cũng như việc phát triển bản thân từng ngày, không bao giờ là tốt nhất, chỉ có tốt hơn. Điều cốt lõi là phải biết sự yếu kém của bản thân để khắc phục và sửa chữa, cũng như việc loại bỏ phần lá sâu để cây đâm hoa kết trái xanh tươi.

Tháng 5

Đây là lần đầu tiên tôi thật sự bước chân vào thị trường. Cảm giác thật hồi hộp khi nhìn số tiền trong tài khoản lúc tăng rồi giảm. Thành thật mà nói, trước đó tôi luôn coi nhẹ phần tâm lý giao dịch. Vào thời khắc đó và cho đến mãi sau này, tôi mới hiểu thực sự nó quan trọng như thế nào.

Cảm giác lúc thua lỗ, cắt lỗ hay lần đầu có lợi nhuận mà tôi đã trải nghiệm giờ đây khi nhớ lại không phải là thứ cảm xúc nuối tiếc. Tôi thấy biết ơn vì số tiền đã mất, số lợi nhuận đã kiếm được vì nó tạo nên con người tôi hôm nay.

Còn nhớ khi tôi thua lỗ lần đầu, tôi đã nghĩ mình là một kẻ thất bại. Tôi hoài nghi về con đường của bản thân. Tôi tự nhủ rằng liệu nó có đúng đắn hay thật sự chỉ như những lời người ta nói, đầu tư tài chính là một trò lừa đảo.

Tôi hoài nghi rất nhiều nhưng rồi cũng vượt qua, vì bản chất của loài người luôn là đứng lên sau thất bại và trở nên mạnh mẽ hơn.

Lần đầu tiên thu lợi nhuận, trái với suy nghĩ của đa số mọi người, lại chính là lần té ngã đau nhất của tôi trong đầu tư. Đó chính là cú trượt ngã vô hình, hình thành nên một ảo tưởng to lớn về bản thân.

Thật sự thành công lúc mới tham gia đầu tư chính là một liều thuốc độc khiến ta từ từ đánh mất bản thân, chậm rãi nhưng đầy đau đớn. Suy cho cùng, thời gian sẽ chữa lành và nuôi lớn tất cả. Quan trọng là bạn không từ bỏ thì mọi điều tốt đẹp sẽ luôn đến, dù sớm hay muộn.

Tháng 6

Tháng của trải nghiệm. Dù cho bước chân vào đầu tư bao nhiêu lâu thì riêng bản thân tôi vẫn thấy như lần đầu. Tôi luôn thấy “cây kiến thức” của bản thân chỉ là một cây con bé dại trên non ngàn đại thụ. Nhưng dù vậy thì cái cây ấy vẫn đang lớn thêm mỗi ngày.

Đầu tư chứng khoán nói chung đối với tôi là như vậy đó. Dù còn cả chặng đường dài trước mặt, nhưng thật sự đây là chặng đường mà tôi đã tận hưởng hết mình, đắm chìm trong những cảm xúc mà nó đem lại.

Không biết từ lúc nào mà tôi đã tìm ra đam mê của bản thân. Dù cho có làm sai hay thất bại, tôi vẫn cảm thấy thật hạnh phúc vì những gì mà bản thân đã quyết định. Tôi đã khác hẳn so với tôi hồi trước, không còn cảm giác dằn vặt, áp lực và chán chường.

Có thể sau này tôi sẽ không còn đam mê với chứng khoán nữa. Nhưng hiện tại, tôi cảm thấy tự do, hạnh phúc khi được học, được đầu tư và tìm hiểu về tài chính. Đó là điều mà tôi tin rằng chỉ những người tìm thấy ý nghĩa cuộc đời mới có thể thấu hiểu.

Tháng 7, 8, 9, 10, 11, 12 và cả về sau

Hãy luôn là chính mình và sống đúng với đam mê, không hối hận với những gì bản thân chọn lựa nhé chàng trai 17 tuổi.

Lâm Văn Quốc An

* Các tháng trong năm chỉ hành trình thay đổi cảm xúc và sự trưởng thành của nhân vật, không phải một mốc thời gian cụ thể.

* Bài viết được tác giả gửi đến cho chuyên mục: “TÂM SỰ CHỨNG KHOÁN”


Chủ đề: Tôi đã bắt đầu với chứng khoán như thế nào?
⌛ Thời hạn gửi bài: Từ 1/10/2021 đến 31/10/2021
✍️ Độ dài: 500-2000 từ
🔥 Gửi tâm sự ở đây bạn nhé: https://bit.ly/TamSuChungKhoan
💰 Mỗi bài viết được đăng tại https://blog.dnse.com.vn/ sẽ nhận được tiền nhuận bút cực xịn cũng như những phần quà bất ngờ đến từ DNSE!
Còn chần chừ gì nữa mà không tham gia ngay nào các bạn!

Nhà đầu tư mới